Tháng 3.83, sau nhiều lần lách không phải đi học sĩ quan với lý do duy nhất: đất nước tổng động viên, anh em lên đường, nay tròn nghĩa vụ, cho anh em về tiếp tục đi học, khi nào Tổ Quốc "cần", anh em lại lên đường và chính vì câu khi nào cần đó mà anh em Nam bộ trong QĐ 3 chúng em được "ưu tiên" cho đi học SQDB ( mà nếu tôi nhớ không lầm thì đây là khóa SQDB đầu tiên của quân đoàn và học viên phần lớn - nếu không muốn nói toàn lính Nam bộ nhập ngũ 4.79) Thôi vậy cũng được, anh em cũng cảm thấy thoải mái và hài lòng với quyết định này, điều quan trọng: sau 3 tháng, anh em có thể trở về nhà.
Rồi 3 tháng ngắn ngủi cũng trôi qua, ngày tốt nghiệp, anh em chúng tôi cũng được làm lễ tốt nghiệp, được trao quân hàm, được phát 1 bộ đồ SQ bốn túi đàng hoàng, được liên hoan 1 bữa túy lúy, sau buổi liên hoan đó anh em chúng tôi kẻ ở người đi ngậm ngùi bịn rịn ( số là về trường quân chính QĐ đợt đó ngoài anh em tôi còn có một số anh em khác như Hùng mèo, Chuột, ... tham gia lớp SQ quân chính). Cũng trong thời gian học SQDB anh em chúng tôi "tích cực" liên hệ với hậu phương để tìm bến bờ mới sau khi giã từ áo lính. Đám lính học sinh chúng tôi nguyện vọng lớn nhất là tiếp tục được đi học, nhưng khổ nỗi học phổ thông thì không thể vì "già" hết rồi ( nhưng sau này khi về tỉnh, trong số anh em chúng tôi ở Mỹ Tho có B. sói rất dũng cảm xin về học tại đúng ngôi trường anh em chúng tôi ra đi - trường Nguyễn Đình Chiểu, anh em cứ nói đùa: thằng sói về trường chộp cừu non ) Riêng tôi, các cụ ở hậu phương sau khi trình bày nguyện vọng của "các cháu" với Ban tổ chức Tỉnh Ủy TG, tôi đã được tiếp nhận về Ban và được hứa sẽ tiếp tục đi học theo đúng nguyện vọng. Mừng quá trời, tôi không nhớ rõ các bạn tôi ra sao, nhưng khi có quyết định chấp thuận nhận về Ban, tôi được hưởng chế độ xuất ngũ chuyển nghành, khi ra quân tôi nhớ mình chỉ lãnh tiền tàu xe, tiền 1 tháng lương 1/ 1 bộ đồ SQ 4 túi ... hết ( còn gì nữa thì không nhớ nổi )...
Tạm biệt trường quân chính QĐ 3, tạm biệt phố Thắng, Hiệp Hòa, Hà Bắc mà chẳng đến bao giờ chúng tôi mới có dịp trở lại. Anh em tôi từ các tỉnh cũng chia tay nhau và hẹn ngày gặp lại trên quê hương mỗi đứa ( cái may của anh em chúng tôi khi về học SQDB là được sống chung với nhiều anh em từ các tỉnh khác của QK 9 mà trước đây ngoài anh em Đồng Tháp ở cùng E 48, chúng tôi chỉ biết nhau qua danh tính các D huấn luyện tại Khe Lang ).
Rời Hà Bắc, tôi và anh Xồ quyết định xuôi về Bắc Thái thăm gia đình mẹ nuôi chúng tôi ( thật sự chi tiết này do chị Kết hàng xóm của mẹ tôi kể lại trong lần tôi về thăm nơi đóng quân cũ ở Đại Từ, Thái Nguyên tháng 3.2012 ), vào Cốc Lẫm thăm và chào gia đình mẹ Lạc và cũng là chào mọi người đã gắn bó, yêu thương, đùm bọc chúng tôi trong suốt 4 năm trên đất Bắc Thái để về Nam, trong đợt đó, chúng tôi cũng ghé vào thăm anh em trong đơn vị cũ và được biết đơn vị đang chuẩn bị chuyển về Phổ Yên. Chia tay mọi người, chia tay một khoảng thời gian đáng nhớ gắn liền với những tấm lòng của những người dân mộc mạc, chất phát mà chúng tôi chìu mến gọi là bố mẹ, là anh chị em dành cho chúng tôi suốt 4 năm trời tại một địa danh cách quê hương chúng tôi vài ngàn cây số. Những cái bắt tay, những câu nhắn gửi, những lời hứa sẽ quay trở lại ... còn nao lòng người đi và thôi thúc chúng tôi cho đến tận ngày hôm nay.
Vài tấm hình ghi lại ngày tôi về thăm đơn vị cũ 3.2012: Thăm chị Kết ... chị giờ đã già đi nhiều, 25 năm rồi còn gì, khi tôi giờ muối cũng đã nhiều hơn tiêu
Chụp chung với các anh em kết nghĩa với tôi: anh Dầu, em Minh ( ngày tôi đóng quân, anh Dầu đã lập gia đình, còn Minh khoảng hơn 10, vậy mà bây giờ đã ngồi sui gia rồi ... )
Mấy anh em chụp hình trước bàn thờ bố mẹ nuôi tôi...
....
Rồi 3 tháng ngắn ngủi cũng trôi qua, ngày tốt nghiệp, anh em chúng tôi cũng được làm lễ tốt nghiệp, được trao quân hàm, được phát 1 bộ đồ SQ bốn túi đàng hoàng, được liên hoan 1 bữa túy lúy, sau buổi liên hoan đó anh em chúng tôi kẻ ở người đi ngậm ngùi bịn rịn ( số là về trường quân chính QĐ đợt đó ngoài anh em tôi còn có một số anh em khác như Hùng mèo, Chuột, ... tham gia lớp SQ quân chính). Cũng trong thời gian học SQDB anh em chúng tôi "tích cực" liên hệ với hậu phương để tìm bến bờ mới sau khi giã từ áo lính. Đám lính học sinh chúng tôi nguyện vọng lớn nhất là tiếp tục được đi học, nhưng khổ nỗi học phổ thông thì không thể vì "già" hết rồi ( nhưng sau này khi về tỉnh, trong số anh em chúng tôi ở Mỹ Tho có B. sói rất dũng cảm xin về học tại đúng ngôi trường anh em chúng tôi ra đi - trường Nguyễn Đình Chiểu, anh em cứ nói đùa: thằng sói về trường chộp cừu non ) Riêng tôi, các cụ ở hậu phương sau khi trình bày nguyện vọng của "các cháu" với Ban tổ chức Tỉnh Ủy TG, tôi đã được tiếp nhận về Ban và được hứa sẽ tiếp tục đi học theo đúng nguyện vọng. Mừng quá trời, tôi không nhớ rõ các bạn tôi ra sao, nhưng khi có quyết định chấp thuận nhận về Ban, tôi được hưởng chế độ xuất ngũ chuyển nghành, khi ra quân tôi nhớ mình chỉ lãnh tiền tàu xe, tiền 1 tháng lương 1/ 1 bộ đồ SQ 4 túi ... hết ( còn gì nữa thì không nhớ nổi )...
Tạm biệt trường quân chính QĐ 3, tạm biệt phố Thắng, Hiệp Hòa, Hà Bắc mà chẳng đến bao giờ chúng tôi mới có dịp trở lại. Anh em tôi từ các tỉnh cũng chia tay nhau và hẹn ngày gặp lại trên quê hương mỗi đứa ( cái may của anh em chúng tôi khi về học SQDB là được sống chung với nhiều anh em từ các tỉnh khác của QK 9 mà trước đây ngoài anh em Đồng Tháp ở cùng E 48, chúng tôi chỉ biết nhau qua danh tính các D huấn luyện tại Khe Lang ).
Rời Hà Bắc, tôi và anh Xồ quyết định xuôi về Bắc Thái thăm gia đình mẹ nuôi chúng tôi ( thật sự chi tiết này do chị Kết hàng xóm của mẹ tôi kể lại trong lần tôi về thăm nơi đóng quân cũ ở Đại Từ, Thái Nguyên tháng 3.2012 ), vào Cốc Lẫm thăm và chào gia đình mẹ Lạc và cũng là chào mọi người đã gắn bó, yêu thương, đùm bọc chúng tôi trong suốt 4 năm trên đất Bắc Thái để về Nam, trong đợt đó, chúng tôi cũng ghé vào thăm anh em trong đơn vị cũ và được biết đơn vị đang chuẩn bị chuyển về Phổ Yên. Chia tay mọi người, chia tay một khoảng thời gian đáng nhớ gắn liền với những tấm lòng của những người dân mộc mạc, chất phát mà chúng tôi chìu mến gọi là bố mẹ, là anh chị em dành cho chúng tôi suốt 4 năm trời tại một địa danh cách quê hương chúng tôi vài ngàn cây số. Những cái bắt tay, những câu nhắn gửi, những lời hứa sẽ quay trở lại ... còn nao lòng người đi và thôi thúc chúng tôi cho đến tận ngày hôm nay.
Vài tấm hình ghi lại ngày tôi về thăm đơn vị cũ 3.2012: Thăm chị Kết ... chị giờ đã già đi nhiều, 25 năm rồi còn gì, khi tôi giờ muối cũng đã nhiều hơn tiêu
Chụp chung với các anh em kết nghĩa với tôi: anh Dầu, em Minh ( ngày tôi đóng quân, anh Dầu đã lập gia đình, còn Minh khoảng hơn 10, vậy mà bây giờ đã ngồi sui gia rồi ... )
Mấy anh em chụp hình trước bàn thờ bố mẹ nuôi tôi...
....