Chùm Phượng Vĩ gợi bao niềm nhớ
Rợp bóng chiều soi gương nước Hồ Tây
Sóng vỗ mênh mang xanh ngát hàng cây
Kỷ niệm tuổi xanh bỗng dâng tràn sống dậy
Con đường cũ cùng tung tăng chạy nhảy
Gió lao xao vương mái tóc xuân thì
Hoa Sấu rụng đầy trắng lối em đi
Trống giục giã kìa mùa thi Phượng nở
Sắc hoa đỏ như mối tình rực lửa
Anh lên đường,em tựa cửa ướt mi
Tuổi hai mươi căng lồng ngực ngại chi
Khoác trên mình màu áo xanh cây lá
Từ buổi ấy hình bóng anh khác lạ
Đẹp rạng ngời và chững chạc trong em
Thư anh viết về em thức đọc từng đêm
Bao nhung nhớ ướt nhoè trang giấy mỏng
Bao khát khao ngày anh về tròn mộng
Hạnh phúc đôi mình rực rỡ một trời hoa
...Bỗng một ngày mẹ ngóng tin xa
Anh ngã xuống vì chống quân xâm lược
Tổ Quốc chưa yên vùng biên từng tấc đất
Quân giặc xéo dày bao tang tóc đau thương
Anh đã hy sinh khi chiến đấu kiên cường
Để thắm tô thêm màu cờ Tổ Quốc
Tóc mẹ bạc thêm chân chậm đi từng bước
Em đau xót nhiều khi mộng vỡ làm đôi
Lũ giặc xâm lăng chúng đã tan rồi
Ngày chiến thắng không anh về bên Mẹ
Sau bao năm Cây Phượng già vẫn thế
Những chùm hoa cứ rực lửa yêu thương
Như bóng anh xanh mãi con đường
Kỷ niệm cũ bên Hồ Tây lộng gió
Tiếng yêu thương trong tim ai chưa ngỏ
Đã bay đi theo những cánh chim trời
Cứ mỗi hè sang em nhìn cánh Phượng rơi
Sắc hoa đỏ như trái tim người lính
Lá ngát xanh tuổi hai mươi đã định
Dâng cho đời rực rỡ mỗi mùa hoa!
Chiều Tây Hồ 28/5/2016
Ngọc Lan
Rợp bóng chiều soi gương nước Hồ Tây
Sóng vỗ mênh mang xanh ngát hàng cây
Kỷ niệm tuổi xanh bỗng dâng tràn sống dậy
Con đường cũ cùng tung tăng chạy nhảy
Gió lao xao vương mái tóc xuân thì
Hoa Sấu rụng đầy trắng lối em đi
Trống giục giã kìa mùa thi Phượng nở
Sắc hoa đỏ như mối tình rực lửa
Anh lên đường,em tựa cửa ướt mi
Tuổi hai mươi căng lồng ngực ngại chi
Khoác trên mình màu áo xanh cây lá
Từ buổi ấy hình bóng anh khác lạ
Đẹp rạng ngời và chững chạc trong em
Thư anh viết về em thức đọc từng đêm
Bao nhung nhớ ướt nhoè trang giấy mỏng
Bao khát khao ngày anh về tròn mộng
Hạnh phúc đôi mình rực rỡ một trời hoa
...Bỗng một ngày mẹ ngóng tin xa
Anh ngã xuống vì chống quân xâm lược
Tổ Quốc chưa yên vùng biên từng tấc đất
Quân giặc xéo dày bao tang tóc đau thương
Anh đã hy sinh khi chiến đấu kiên cường
Để thắm tô thêm màu cờ Tổ Quốc
Tóc mẹ bạc thêm chân chậm đi từng bước
Em đau xót nhiều khi mộng vỡ làm đôi
Lũ giặc xâm lăng chúng đã tan rồi
Ngày chiến thắng không anh về bên Mẹ
Sau bao năm Cây Phượng già vẫn thế
Những chùm hoa cứ rực lửa yêu thương
Như bóng anh xanh mãi con đường
Kỷ niệm cũ bên Hồ Tây lộng gió
Tiếng yêu thương trong tim ai chưa ngỏ
Đã bay đi theo những cánh chim trời
Cứ mỗi hè sang em nhìn cánh Phượng rơi
Sắc hoa đỏ như trái tim người lính
Lá ngát xanh tuổi hai mươi đã định
Dâng cho đời rực rỡ mỗi mùa hoa!
Chiều Tây Hồ 28/5/2016
Ngọc Lan
Nguồn
https://thoquandoi.blogspot.com/2021/10/cho-ngay-mai-khong-co-nuoc-mat-roi.html